Nhân dân làm thơ tiễn các anh hùng phi công máy bay Su-30MK2 và máy bay tuần thám CASA 212

Xin trích một số trong hàng trăm ngàn vần thơ cóc khóc các anh, những người lính đã hy sinh vì việc nước

Lạy mẹ Biển đông
Một người về,chín người đi
Biển Đông ơi! Mẹ có giận gì không?
Mà sao đau đớn chất chồng
Phi cơ hai chiếc,phi công chục người
Vừa bay đã mất tích rồi
Không lời kêu cứu,không lời báo tin
Biển Đong lạy mẹ con xin
Sóng đừng to để dễ tìm anh em
Đêm nay lại thức trọn đêm
Con không thể ngủ được yên mẹ à
Chẳng vì thay gác đổi ca
Mà vì nghèn nghẹn xót xa trong lòng
Thành tâm lạy mẹ Biển Đông
Cho thêm cơ hội cứu đồng đội con
Niềm tin mãi mãi vẹn tròn
Mười anh em đó vẫn còn đợi trông!

===
Mẹ Biển ơi chúng con cạn lệ rồi!
Xin trả lại những người anh ưu tú
Chúng con sai gì…. Khiến mẹ buồn, giận dữ…
Cho con xin… Xin mẹ Biển nhân từ…
Đã bao người thức trắng mấy đêm mưa…
Ngày nắng gắt kiềm tìm người anh cả…
Đất nước con đã ngàn năm vất vả
Có gì sai… Con xin mẹ nhẹ nhàng…
Con xin mẹ an ủi sóng đừng tràn
Giông đừng tới , bão mưa đừng lớn
Chỉ một chút êm đềm biển gợn
Giúp các anh con cập bến đất liền…
Một nỗi đau chưa định nghĩa được tên…
Mẹ nỡ lòng khiến con đau lần nữa…
Hai phi cơ… Mười bông hoa đang nở…
Mẹ đừng đùa… Mẹ giấu các anh đâu?
Mẹ biết không… mắt bọng đỏ đêm thâu…
Đau triệu triệu trái tim đang nức nở…
Của mẹ già ngóng con… chẳng thốt lời nào nữa…
Của vợ hiền gào khóc giữa canh khuya…
Mẹ biết không… cháu nhỏ quá thơ ngây…
Chưa biết bố hôm nay đi lâu thế…
Vẫn hồn nhiên ôm mẹ cười rồi kể:
“Bố của con đang bay giữ bầu trời!”
Mẹ biển ơi… Con quỳ lạy xin người!
Hãy một lần nghe tiếng con ước nguyện…
Trả lại Việt Nam những con người nguyên vẹn…
Vẹn cả nụ cười, cả ý chí, niềm tin…
Mẹ Biển ơi… xin mẹ chớ lặng im,
Đau xót lắm… Tiếng lòng ai hiểu được
Mẹ nhắc anh con: “Mau về nhanh giữ Nước…
Giữ bầu trời… Giữ màu áo thiên thanh!
Cả Tổ quốc đang ngóng đợi các anh!
Về đi thôi!… Bình an… Gia đình, đồng đội gọi!”

====
Anh Khải về rồi… Các anh biết tin chưa?
Anh còn mải kiếm tìm chi nữa?
Anh Khải về, lặng im nghe đất thở…
Ngóng các anh …. Sao anh mãi chẳng về?

Anh Khải về rồi… Các anh thấy tin chưa?
Trên truyền hình… Người ta đưa nhiều lắm!
Anh Khải về… Giữa trùng khơi muôn dặm…
Ngủ giấc dài…. Sau mệt mỏi bão giông…

Anh Khải về rồi…. Anh đừng cố ngóng trông…
Đừng kiếm tìm… Đừng lo đồng đội nữa…
Anh ấy về rồi…trái tim còn ấm lửa
Đợi các anh về….siết thật chặt chiếc ôm…

Anh Khải về rồi… Anh ấy bảo : “Mấy hôm,
Trời biển động … Anh em tìm vất vả…
Thương đồng đội trên casa mệt lả
Giữa sóng bạc đầu… Nên anh tự về thôi!”

Anh Khải về rồi… Nụ cười vẫn trên môi…
Dù cuốn chặt …. Làm chăn… Anh đỡ lạnh….
Không đói đâu… Lương khô còn nguyên mảnh…
Anh Khải về rồi… Về thật đó ! Anh ơi!

Anh Khải về rồi … Sao anh vẫn chưa thôi?
Về đi chứ? Đất nước mình đang gọi…
Đồng đội chờ anh… Sợ anh bay mệt mỏi…
Cứ về đi… Anh Khải ổn rồi mà !!!

Anh về đi … Hỡi cánh sắt casa
Thương đồng đội… Nhưng đủ rồi anh ạ!

Kìa anh Chính, anh Chu, anh Đình, rồi anh Mạnh,
Cả anh Toàn , anh Hảo, anh Thế, với anh Lam
Anh Thái nữa…về đi…. Chớ bi quan!
Anh Khải về rồi… Không phải lo nữa nhé!

Các anh về đi …. Tổ quốc mình vồ vễ
Dạo biển khơi… Đêm lạnh… Để làm gì….?
Về đi anh …. Đất nước lệ đẫm mi…
Mong các anh…. Từng giây, từng phút đó!
Về đi nhé, tiếng dân mình đang ngỏ,
Đây là MỆNH LỆNH… Các anh có nghe thay ko

===
Sống như anh về bên tổ quốc
Tổ quốc đêm ngày vẫn nhớ anh.
Sống như anh trao trọn đời mình,
Cho Đất Nước thanh bình, đẹp hơn!
Sống như anh, Anh lính Cụ Hồ.
Hiên ngang, vững tin, tinh thần thép.
Chẳng bon chen, mãi mê luyện tập.
Anh ơi! Anh đi xa, xa mãi!
Tổ Quốc đêm ngày vẫn nhớ tên anh!

====
Có đau đớn nào bằng đau đớn này không
Có xót xa nào bằng xót xa này không
Hai phi cơ và một chục phi công
Đều mất tăm trên biển trời Tổ quốc
Ai chứng minh được điều gì uẩn khúc
Các Anh ra đi mãi mãi không về
Biển xanh ngập tràn muối mặn bờ đê
Đa xót quá nhân dân không chiu được
Hôm nay đây xin gửi lời vĩnh biệt
Mong các anh thanh thản cõi vĩnh hằng
Thương các anh nuốt giọt lệ vào trong
Lòng thành kính nén hương lòng dâng bái

===
Không tin vào mắt mình
Em cữ thế lặng đi
Anh ở đâu sao mãi không về
Để hôm nay mắt nhoè thêm dòng lệ

Một cánh bay lạc vào không lặng lẽ
Mạnh vỡ vô tình xé nát tim gan
Không thể đau hơn từng hy vọng vụt tan
Sao lại thế? thực lòng không hiểu nổi

Khung trời quê cữ xanh cao vời vợi
Đợi những cánh chim kiêu hãnh trở về
Mà anh nơi đâu, ba đêm rồi đấy nhé
Tin tốt chẳng về, cữ thế xót đau.

Biển nổi cuồng phong tàu phải về neo đậu
Càng lo thêm, bạc trắng những mái đầu
Mười con tim lạc giữa sóng, về đâu?
Sợ mất dấu ngày sau không tìm được

Những đau thương chẳng thể nào biết trước
Cả nước ngỡ ngàng chất chứa hoang mang
Cố dặn bình tâm rồi ngày mới huy hoàng
Các anh bình an, đất quê hương về lại






Comments